Theo Luật Hôn nhân và Gia đình 2014, việc quyết định ai là người trực tiếp nuôi con sau ly hôn sẽ dựa trên nguyên tắc ưu tiên quyền lợi của con. Mặc dù pháp luật thường ưu tiên giao con dưới 36 tháng tuổi cho mẹ trực tiếp nuôi, nhưng trong một số trường hợp cụ thể, người mẹ có thể không được quyền nuôi con. Vậy trường hợp nào mẹ không được nuôi con? ATILAW sẽ giải đáp chi tiết ngay dưới đây.
Quy định về quyền nuôi con khi ly hôn của cha mẹ
Theo Bộ luật Dân sự 2015 và Luật Hôn nhân và Gia đình 2014, việc xác định quyền nuôi con khi ly hôn được điều chỉnh bởi các nguyên tắc cơ bản nhằm đảm bảo lợi ích tốt nhất cho trẻ em.
– Nguyên tắc chung (Điều 81 LH&GĐ 2014): Sau khi ly hôn, cha mẹ vẫn giữ nguyên quyền và nghĩa vụ trông nom, chăm sóc, nuôi dưỡng và giáo dục con chưa thành niên. Nếu hai bên thỏa thuận được người trực tiếp nuôi con và trách nhiệm của mỗi bên, thì Tòa án sẽ tôn trọng thỏa thuận đó.
– Trường hợp Tòa án ra quyết định: Nếu không có thỏa thuận, Tòa án sẽ xem xét và quyết định căn cứ vào lợi ích tối đa của con dựa trên các yếu tố như điều kiện sống, sức khỏe, tình cảm, kinh tế của cha hoặc mẹ.
+ Trẻ dưới 36 tháng tuổi: Mặc định giao cho mẹ nuôi, trừ trường hợp mẹ không đủ điều kiện về sức khỏe, kinh tế, môi trường sống.
+ Trẻ từ 36 tháng đến dưới 7 tuổi: Cha mẹ bình đẳng về quyền nuôi con. Tòa án căn cứ vào thực trạng cụ thể để quyết định ai nuôi con tốt hơn.
+ Trẻ từ 7 tuổi trở lên: Ngoài điều kiện khách quan, nguyện vọng của trẻ phải được xem xét và tôn trọng.

Quyền nuôi con không chỉ là quyền lợi mà còn là trách nhiệm pháp lý và đạo đức của cha mẹ sau ly hôn
Trường hợp nào mẹ không được nuôi con?
Mặc dù pháp luật có xu hướng ưu tiên cho mẹ trong việc nuôi con nhỏ, nhưng có những trường hợp cụ thể mà mẹ sẽ không được giao quyền nuôi con. Các trường hợp này được quy định rõ ràng trong pháp luật nhằm bảo vệ quyền lợi và sự an toàn của trẻ em:
Mẹ không đủ điều kiện chăm sóc trẻ dưới 36 tháng tuổi
Theo khoản 3 Điều 81 Luật Hôn nhân và Gia đình 2014: mặc dù trẻ dưới 36 tháng tuổi thường được giao cho mẹ, nhưng nếu mẹ không đủ điều kiện về kinh tế, sức khỏe, môi trường sống, hoặc có thoả thuận khác có lợi hơn cho con, thì trẻ có thể được giao cho cha hoặc người khác phù hợp hơn.
Mẹ vi phạm quyền lợi của con, gây nguy hại cho con
Tòa án sẽ hạn chế hoặc tước quyền nuôi con nếu mẹ:
– Có hành vi bạo lực gia đình, nghiện rượu, ma túy hoặc bỏ bê con;
– Có lùm xùm tranh chấp phức tạp ảnh hưởng đến việc nuôi dạy;
– Môi trường sống của mẹ không ổn định, không đảm bảo an toàn cho con.
Khi trẻ đã từ 36 tháng trở lên, nhất là trên 7 tuổi
– Với trẻ lớn hơn 36 tháng, Tòa án xem xét điều kiện chăm sóc thực tế của mẹ và cha;
– Trẻ từ đủ 7 tuổi trở lên có nguyện vọng rõ ràng muốn sống với cha và được tôn trọng; nếu nguyện vọng này có lợi hơn thì Tòa án có thể giao con cho cha.
Trường hợp mẹ bị Tòa án tuyên hạn chế quyền nuôi con
Nếu Tòa án xác định mẹ mất năng lực hành vi dân sự, bị hạn chế quyền hoặc mất quyền nuôi con theo quyết định của Tòa án do vi phạm nghiêm trọng Luật Hôn nhân (có thể áp dụng biện pháp khẩn cấp để bảo vệ trẻ) mẹ sẽ không được phép trực tiếp nuôi và chăm sóc trẻ.

Trường hợp mẹ không được nuôi con
Quyền và nghĩa vụ của cha, mẹ không trực tiếp nuôi con
Khi tòa án đã có phán quyết về quyền nuôi con, bên không trực tiếp nuôi con vẫn có những quyền và nghĩa vụ nhất định theo quy định của pháp luật.
Quyền của cha, mẹ không trực tiếp nuôi con:
– Quyền thăm nom con: Đây là quyền cơ bản và quan trọng nhất của cha hoặc mẹ không trực tiếp nuôi con. Theo quy định tại Điều 85 Luật Hôn nhân và Gia đình 2014, cha, mẹ không trực tiếp nuôi con có quyền thăm nom con theo thỏa thuận của hai bên hoặc theo quyết định của tòa án.
Quyền thăm nom bao gồm việc được gặp con định kỳ, có thể đưa con về nhà mình trong những dịp cuối tuần, ngày lễ, hoặc kỳ nghỉ hè. Thời gian và cách thức thăm nom cụ thể sẽ được thỏa thuận giữa hai bên hoặc do tòa án quyết định.
– Quyền được thông tin về con: Cha, mẹ không trực tiếp nuôi con có quyền được biết thông tin về tình hình sức khỏe, học tập, sinh hoạt của con. Bên nuôi con có nghĩa vụ cung cấp thông tin kịp thời và chính xác về con.
– Quyền tham gia quyết định những vấn đề quan trọng của con: Các quyết định liên quan đến giáo dục, y tế, thay đổi nơi cư trú của con cần có sự tham gia hoặc đồng ý của cả hai bên cha mẹ, trừ trường hợp khẩn cấp.

Cha mẹ không trực tiếp nuôi con nhưng vẫn thực hiện trách nhiệm theo quy định pháp luật
Nghĩa vụ của cha, mẹ không trực tiếp nuôi con:
– Nghĩa vụ cấp dưỡng: Đây là nghĩa vụ quan trọng nhất mà cha hoặc mẹ không trực tiếp nuôi con phải thực hiện. Mức cấp dưỡng được xác định dựa trên nhu cầu thiết yếu của con và khả năng kinh tế của người có nghĩa vụ cấp dưỡng.
Theo quy định tại Điều 87 Luật Hôn nhân và Gia đình 2014, mức cấp dưỡng thường từ 15% đến 30% thu nhập hàng tháng của người có nghĩa vụ cấp dưỡng, tùy thuộc vào số lượng con và điều kiện cụ thể.
– Nghĩa vụ chăm sóc con khi bên trực tiếp nuôi con gặp khó khăn: Khi bên trực tiếp nuôi con gặp khó khăn về sức khỏe, kinh tế hoặc các vấn đề khác, bên không trực tiếp nuôi con có nghĩa vụ hỗ trợ chăm sóc con.
– Nghĩa vụ không cản trở việc nuôi dưỡng con: Cha, mẹ không trực tiếp nuôi con không được có hành vi cản trở, gây khó khăn cho bên trực tiếp nuôi con trong việc chăm sóc, giáo dục con.
– Nghĩa vụ phối hợp trong việc giáo dục con: Cả hai bên cha mẹ đều có trách nhiệm phối hợp trong việc giáo dục, định hướng tương lai cho con, tránh việc giáo dục mâu thuẫn gây ảnh hưởng xấu đến tâm lý trẻ em.
Dịch vụ luật sư tư vấn giành quyền nuôi con khi ly hôn
Thủ tục tranh chấp quyền nuôi con trong các vụ ly hôn thường rất phức tạp và đòi hỏi sự hiểu biết sâu sắc về pháp luật cũng như kinh nghiệm thực tiễn. ATILAW cung cấp dịch vụ tư vấn pháp lý chuyên nghiệp để hỗ trợ khách hàng trong việc bảo vệ quyền lợi chính đáng của mình và con em.
ATILAW cung cấp dịch vụ tư vấn chi tiết về các quy định pháp luật liên quan đến quyền nuôi con, phân tích cụ thể tình huống của khách hàng và đưa ra những lời khuyên phù hợp. Đội ngũ luật sư của chúng tôi có nhiều năm kinh nghiệm trong lĩnh vực hôn nhân gia đình, hiểu rõ các quy định pháp luật và thực tiễn xét xử tại các tòa án.

ATILAW hỗ trợ tư vấn pháp lý về quyền nuôi con chuyên nghiệp nhất
Chúng tôi sẽ hướng dẫn khách hàng chuẩn bị đầy đủ các giấy tờ cần thiết như chứng minh thu nhập, điều kiện nhà ở, tình trạng sức khỏe, bằng chứng về mối quan hệ với con, và các tài liệu khác có liên quan. Luật sư của ATILAW sẽ đại diện cho khách hàng tại các phiên tòa, trình bày lập luận một cách logic và thuyết phục, bảo vệ quyền lợi tốt nhất cho khách hàng và con em.
Sau khi có phán quyết của tòa án, ATILAW tiếp tục hỗ trợ khách hàng trong việc thực hiện phán quyết, tư vấn về quyền và nghĩa vụ của các bên và xử lý các vấn đề phát sinh trong quá trình thực hiện.
Một số câu hỏi thường gặp
Dưới đây là những thắc mắc phổ biến nhất của các gia đình khi giải quyết quyền nuôi con sau ly hôn.
Mẹ có phải luôn được quyền nuôi con không?
Câu trả lời là không. Luật ưu tiên mẹ nuôi con dưới 36 tháng tuổi nếu đủ điều kiện nuôi dưỡng (kinh tế, sức khỏe, môi trường sống) nhưng không áp dụng tuyệt đối. Nếu mẹ không đủ điều kiện hoặc hai bên thỏa thuận khác phù hợp nhất cho con, Tòa án có thể giao quyền nuôi cho cha hoặc người khác phù hợp hơn.

Mẹ không phải lúc nào cũng được quyền nuôi con
Mẹ đang nuôi con có thể bị tước quyền nuôi khi cha chứng minh điều kiện tốt hơn không?
Đây là câu hỏi phức tạp và câu trả lời phụ thuộc vào nhiều yếu tố cụ thể. Về nguyên tắc, sau khi tòa án đã có phán quyết về quyền nuôi con, việc thay đổi quyền nuôi con rất khó khăn và chỉ xảy ra trong những trường hợp đặc biệt.
Theo Điều 84 Luật Hôn nhân và Gia đình 2014, tòa án có thể thay đổi quyết định về quyền nuôi con trong các trường hợp sau: bên đang nuôi con không thể tiếp tục nuôi con; bên đang nuôi con có hành vi không tốt ảnh hưởng đến sự phát triển của con; hoặc có sự thay đổi cơ bản về điều kiện của các bên và việc thay đổi này có lợi cho con.
Việc cha có điều kiện tốt hơn về mặt kinh tế không tự động dẫn đến việc thay đổi quyền nuôi con. Tòa án sẽ xem xét nhiều yếu tố khác như mối quan hệ giữa con và mẹ, sự ổn định trong cuộc sống của con, tình cảm và sự gắn bó giữa con với người đang nuôi.
Để có thể thay đổi quyền nuôi con, cha cần chứng minh được rằng việc thay đổi này thực sự có lợi cho con, không chỉ về mặt vật chất mà còn về mặt tinh thần và phát triển tổng thể của trẻ. Quá trình này đòi hỏi có đủ bằng chứng pháp lý và thường rất tốn kém về thời gian và chi phí.
Nếu không đăng ký kết hôn, việc giành quyền nuôi con sẽ được giải quyết như thế nào?
Đối với các cặp đôi sống chung như vợ chồng nhưng không đăng ký kết hôn (thường gọi là vợ chồng “sống thử”), việc xác định quyền nuôi con có những đặc thù riêng so với các cặp vợ chồng đã đăng ký kết hôn hợp pháp.

Giành quyền nuôi con đối với trường hợp không đăng ký kết hôn
Trước tiên, cần xác định quyền và nghĩa vụ của cha đối với con. Theo quy định tại Điều 65 Luật Hôn nhân và Gia đình 2014, cha có các quyền và nghĩa vụ đối với con khi: được ghi tên trong giấy khai sinh của con; được xác định là cha của con theo quy định của pháp luật; hoặc tự nguyện thừa nhận con.
Nếu cha được ghi tên trong giấy khai sinh hoặc đã được xác định là cha của con theo quy định pháp luật, thì việc xác định quyền nuôi con sẽ được thực hiện tương tự như đối với các cặp vợ chồng đã kết hôn hợp pháp. Tòa án sẽ áp dụng các nguyên tắc và tiêu chí tương tự để xác định ai sẽ được quyền nuôi con.
Tuy nhiên, nếu cha không được ghi tên trong giấy khai sinh và không được xác định là cha của con theo pháp luật, thì trước tiên cần phải có thủ tục xác định cha con. Điều này có thể được thực hiện thông qua việc cha tự nguyện thừa nhận hoặc thông qua thủ tục tố tụng tại tòa án, bao gồm cả việc làm xét nghiệm ADN nếu cần thiết.
Sau khi đã xác định được mối quan hệ cha con, các quy định về quyền nuôi con sẽ được áp dụng tương tự như đối với con trong hôn nhân hợp pháp. Tòa án sẽ xem xét các yếu tố như điều kiện kinh tế, khả năng chăm sóc, môi trường sống để quyết định quyền nuôi con.
Như vậy, chúng ta đã tìm hiểu rõ về trường hợp nào mẹ không được nuôi con. Có thể thấy, mẹ có khả năng mất quyền nuôi con khi không đủ điều kiện chăm sóc hoặc bị tòa án hạn chế quyền nuôi do hành vi nghiêm trọng. Mục tiêu cuối cùng của pháp luật luôn là bảo đảm quyền lợi cao nhất cho trẻ, nhằm mang lại môi trường sống phù hợp và an toàn cho sự phát triển toàn diện. ATILAW khuyến nghị các bên liên quan cần hiểu rõ các quy định pháp luật và chuẩn bị kỹ lưỡng cho quá trình tố tụng để bảo vệ quyền lợi chính đáng của mình và con em.
